Mưa qua thành phố lạ
Mưa nhạt nhòa góc sân
Mưa tràn về cố quận
Mưa đầy bể trầm luân...
Mưa nối sợi mưa , thân ly khách
Người ra đi mong phút tương phùng
Lòng đau đáu trông về cố quốc
Ngóng tin xa mắt dõi mông lung
Mưa như trút nước xuống miền Trung
Nước dâng cao , bão nổi ngang trời
Lướt thướt ướt thùng mì trao vội
Mái nhà ngang mặt nước chạnh lòng
Cái lạnh tê người , đường thành sông
Vụ mùa thất , nước mắt lưng tròng
Mưa trắng mặt , cõi lòng se thắt
Thương thì thôi cơn đói quặn lòng!
Mưa ướt đời long đong
Mưa rơi trên phận người
Trời vẫn còn trêu ngươi
Hoa lúa chẳng còn cười...
Mưa rơi trên phận người
Trời vẫn còn trêu ngươi
Hoa lúa chẳng còn cười...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét