31 thg 12, 2012

Nỗi niềm Thị Nở và Cảm nhận của Như Mai


Người ta cứ bảo dở hơi
Chấp chi miệng thế lắm lời thị phi
Dở hơi nào dở hơi gì
Váy em xắn lệch nhiều khi cũng tình

Làng này khối kẻ sợ anh
Rượu be với chiếc mảnh sành cầm tay
Sợ anh chửi đổng suốt ngày
Chỉ mình em biết anh say rất hiền

Anh không nhà cửa bạc tiền
Không ưa luồn cúi không yên phận nghèo
Cái tên mơ mộng Chí Phèo
Làm em đứt ruột mấy chiều bờ ao

Quần anh ống thấp ống cao
Làm em hồn vía nao nao đêm ngày
Khen cho con Tạo khéo tay
Nồi này thì úp vung này chứ sao

Đêm nay trời ở rất cao
Sương thì đãm quá trăng sao lại nhoà
Người ta mặc kệ người ta
Chỉ em rất thật đàn bà với anh

Thôi rồi đắt lắm tiết trinh
Hồn em nhập bát cháo hành nghìn năm.
Tác gỉa bài thơ : QUANG HUY

Bài bình của tác giả NHƯ MAI:

Tôi không biết bài thơ này ra đời từ khi nào, nhưng từ khi tôi bắt gặp nó được đăng trên báo Văn nghệ năm 1992, tôi đã rất thích. Thời bấy giờ, bài thơ được nhiều người chuyền tay nhau và vô cùng thích thú. Nó gần như là một trong số ít những bài thơ mà tác giả đã “dũng cảm” sử dụng “mẫu” trong thơ là một người phụ nữ không có lợi thế về nhan sắc.

Lúc đầu bắt gặp bài thơ này, tôi cứ tưởng đây chỉ là bài thơ gây cười, châm biếm, nhưng càng đọc càng thấy nó hay, nhất là khi tuổi đã lớn, tôi đọc lại và nhận thấy bài thơ có một vẻ đẹp khác. Cái hay, cái đẹp không phải ở cốt truyện mà nhà thơ Quang Huy khai thác là “Chí Phèo” đã quá nổi tiếng của nhà văn Nam Cao, cũng không phải bởi cách gieo vần của bài thơ mà hay ở ý nghĩa nó mang lại cho người đọc. Từ bài thơ ta nhận thấy cái đẹp của một con người không đơn thuần chỉ là hình thức bên ngoài, cái đẹp ấy toát lên nhờ sự tỏa sáng của tâm hồn và trí tuệ, cái đẹp tiềm ẩn bên trong mà chẳng phải ai ai cũng nhìn thấy nó.

Nhạc, họa hay thơ ca, phần lớn đề cập đến cái đẹp nói chung, ca ngợi vẻ đẹp của những người phụ nữ đẹp nói riêng. Từ xa xưa tới nay, đã tốn không ít giấy mực để ca ngợi vẻ đẹp của những người phụ nữ "nghiêng nước, nghiêng thành", nhưng tôi chưa từng được đọc một bài thơ nào viết về một người phụ nữ xấu cho đến khi bắt gặp bài thơ “Nỗi niềm Thị Nở” của Quang Huy. Ông có mạo hiểm quá không khi chọn đề tài viết về một người phụ nữ được xem là “xấu nhất trong những người phụ nữ xấu”?!

Nếu bạn là con trai có thể bạn thích chọn tác phẩm viết về người phụ nữ đẹp để đọc, để xem. Điều đó đâu có gì sai khi vừa thưởng thức nghệ thuật, vừa để trí tưởng tượng của mình bay bổng cùng một “bóng hồng” ẩn hiện trong tác phẩm? Điều ấy tuyệt phải không? Vậy mà Quang Huy chọn con đường khó để đi, để thử sức và may mắn thay, ông đã thành công khi nói về "Nỗi niềm Thị Nở" thông qua việc sử dụng thể thơ dân gian dễ hiểu, dễ nhớ.

Người ta cứ bảo dở hơi
Chấp chi miệng thế lắm lời thị phi
Dở hơi, nào dở hơi gì
Váy em xắn lệch nhiều khi cũng tình

Giá trị của Thị Nở được nhà thơ khai thác triệt để qua sự tự tin, phớt lờ những lời thị phi, vượt qua rào cản “miệng thế”... để được sống là chính mình. Chính điều này đã nâng tầm Thị Nở lên cao hơn giá trị bản thân trong giá trị cộng đồng. Thị Nở không để tâm đến sự “dở hơi” mà thế gian gán cho, bên cạnh đó còn biết tìm ra nét đẹp của riêng mình để tỏa sáng: “Váy em xắn lệch nhiều khi cũng tình”.

Thị Nở và Chí Phèo là hai nhân vật song hành trong tác phẩm của Nam Cao, không thể nhắc đến Thị Nở mà lại không nhớ đến Chí Phèo và ngược lại. Dưới con mắt của người dân làng Vũ Đại ngày ấy thì Thị Nở xấu “ma chê, quỷ hờn”, còn Chí Phèo là kẻ bất lương, suốt ngày say khướt, ăn vạ, chửi đổng…

Làng này khối kẻ sợ anh
Rượu be với chiếc mảnh sành cầm tay
Sợ anh chửi đổng suốt ngày
Chỉ mình em biết anh say rất hiền

Thị Nở “xấu đau, xấu đớn” nhưng Chí Phèo không chê. Còn Chí Phèo, cả làng Vũ Đại khối người phải khiếp sợ đấy, nhưng Thị Nở "nhìn" thấu được vẻ đẹp bên trong con người anh ta: “Chỉ mình em biết anh say rất hiền”! – Ôi, đúng là yêu thật rồi! Bao đời nay đều thế cả, khi yêu thì "méo cũng thành tròn", "bồ hòn cũng thành ngọt", cái gì của người mình yêu cũng đều đẹp đẽ, lung linh, tuyệt vời nhất! Ở bài thơ này, Quang Huy đã rất khéo léo khi xây dựng nên một “anh Chí” là người ngay thẳng, không tham bạc tiền nhưng cũng không dễ dàng chấp nhận thân phận mình.

Anh không nhà cửa, bạc tiền
Không ưa luồn cúi, không yên phận nghèo

Chí Phèo - một con người xếp ở đáy của xã hội thời bấy giờ, vậy mà Thị Nở vẫn tìm thấy những nét rất đẹp trong con người anh ta, vẫn thấy anh ta “rất hiền” khi say. Hẳn là anh ta phải có chút gì đó đặc biệt chứ nhỉ?

Người ta thường bảo khi say là lúc sống thật với mình nhất. Phải chăng lúc say Chí Phèo “rất hiền” là bởi lẽ bản chất anh ta vốn lương thiện, hiền lành? Còn cái “đáng sợ” kia chỉ là do “hoàn cảnh” xô đẩy mà thôi? Thị Nở không những thấy Chí Phèo "rất hiền" mà còn thấy anh ta tuy nghèo khổ đấy, nhưng không luồn cúi, cũng không dễ dàng chấp nhận cuộc sống cơ hàn. Thị Nở đã làm được cái điều mà dân làng Vũ Đại ngày ấy không ai làm được, đó là biết “gạn đục khơi trong”, đã nhìn nhận Chí Phèo như là một “chính nhân quân tử”. (Tôi trộm nghĩ, phải chăng cái đẹp của người mình yêu không hoàn toàn tự thân mà vì được yêu mới càng trở nên đẹp đẽ? Và giá như hồi ấy cả làng Vũ Đại cũng đều nhận ra những nét đẹp trong con người Chí Phèo nhỉ? Biết đâu anh ta đã chẳng trở thành kẻ bất lương đến thế và kết cục câu chuyện đã không bi thảm đến vậy! Nhưng chỉ là giá như mà thôi!)

Có lẽ chính vì Thị Nở đã tìm ra những nét đẹp bên trong con người Chí Phèo nên Thị đã “yêu” hắn chăng? Thị yêu hắn chắc không phải từ cái tên "Chí Phèo" chẳng mấy thơ mộng mà bởi sự đồng cảm của số phận? Quả là một tình yêu đẹp, khi biết vượt qua rào cản thị phi, thân phận thấp hèn để chỉ biết yêu, biết sống cho cảm xúc chân thành!

Cái tên thơ mộng Chí Phèo
Làm em đứt ruột mấy chiều bờ ao
Quần anh ống thấp ống cao
Làm em hồn vía nao nao đêm ngày

Khi đã yêu người ta thấy cái gì ở nhau cũng đẹp, đến cái tên “Chí Phèo” cũng trở nên thật “thơ mộng”, đến cái quần “ống thấp, ống cao” cũng làm cho Thị Nở phải “nao nao đêm ngày”!

Thị Nở, một người con gái cút côi sống với bà cô, chẳng mấy khi nhận được lời tử tế từ những người xung quanh ngoài lời răn đe, mắng nhiếc như cơm bữa đã "phải lòng" gã trai mà cả làng Vũ Đại ngày ấy coi là một kẻ đáng sợ. Họ đã tìm đến với nhau là do hoàn cảnh xô đẩy hay số phận run rủi để họ gặp nhau? Hãy nghe Quang Huy giải mã điều ấy nhé:

Khen cho con tạo khéo tay
Nồi này thì úp vung này chứ sao!

Hạnh phúc trong tình yêu là sự hòa hợp tâm hồn và thể xác mà không phân biệt đẳng cấp hay địa vị xã hội. Đó là sự thỏa lòng trong chừng mực mà cả hai cảm nhận được họ đã sống và được sống như trái tim họ mong muốn. Câu thành ngữ “Nồi tròn úp vung tròn, nồi méo úp vung méo” được nhà thơ vận dụng rất sinh động khi đẩy sự tự tin của Thị Nở lên cao ở hai chữ “chứ sao” một cách vênh váo và đầy mãn nguyện.

Bốn câu tiếp theo được viết ra một cách thanh cao, đặt trong cái đẹp hòa quyện giữa thiên nhiên và con người bằng sự thăng hoa của thi ca:

Đêm nay trời ở rất cao
Sương thì đẫm quá, trăng sao lại nhòa
Người ta... mặc kệ người ta
Chỉ em rất thật đàn bà với anh

Chẳng cần phải nói nhiều về khổ thơ này nữa, tự thân nó cùng với trí tưởng tượng của mỗi người sẽ là một đêm thật đáng để nhớ trong đời.

Bài thơ khép lại bằng hai câu thiên về tự biện, trong khi cả bài thơ đều dồi dào sức sống mãnh liệt và tràn trề cảm xúc dâng trào.

Thôi rồi đắt lắm tiết trinh
Hồn em nhập bát cháo hành nghìn năm

Có lẽ phải thương xót lắm những con người dưới đáy của xã hội bấy giờ thì nhà thơ Quang Huy mới có thể viết bài thơ giàu tính nhân văn đến thế! Hạnh phúc trong tình yêu không chỉ đến với những người giàu sang, phú quý hay những người sở hữu nét đẹp trời cho. Tính nhân văn của bài thơ được thể hiện rõ nét ở chỗ ông đã để nhân vật trong thơ ông được hạnh phúc thực sự trong tình yêu, qua sự cảm thông, chia sẻ và hơn cả là biết nhận ra giá trị đích thực ở nhau. Tôi thiết nghĩ, con người vốn sinh ra đã không hoàn hảo, thế nên để đi tìm một nửa hoàn hảo của mình là điều không dễ. Nhưng chắc hẳn giữa dòng đời tấp nập vẫn có một ai đó dành riêng cho mình, phù hợp với mình nhất, người đó không phải là người đặc biệt nhất với mọi người mà điều quan trọng hơn cả là người đó rất đặc biệt với riêng ta.

Như Mai, 31/10/2012







Chí Phèo - Thị Nở (Ảnh chụp tại Indochina Riverside Đà Nẵng)

http://nhumaidn266.blogspot.com/2013/07/noi-niem-thi-no-cam-nhan.html


20 thg 12, 2012

Bình bài thơ "Chợ chiều Tân Phú" của Vũ Thiện Khái


(Mộc Lan Hoa )


Chợ chiều Tân Phú
 (Tân châu) 
Chợ Chiều chẳng phải ế chiều
Giản đơn chợ họp về chiều vậy thôi
Đừng lo rau héo cá ôi
Không mua cũng bán nụ cười cho nhau


Tại người liếc mắt dao cau
Ta ly chưa cụng đã đau chén tình
Rượu quê chính nếp làng mình
Ai đi chẳng đặng chùng chình đợi ai ?

Hàng gà ngồi lẫn hàng khoai
Rổ ếch giẩu mỏ nguýt dài giỏ cua
Chợ chiều chóng vánh bán mua
Lao xao cho kịp đêm vừa lén buông

VTK    3/12/2012
*********************** 

Tôi có đọc một vài bài thơ của tác giả Vũ Thiện Khái , nhận xét chung của tôi là ông viết thơ bằng ngôn từ giản dị để ẩn trong đó một tình thơ nhẹ nhàng mà đầy lòng cảm thấu . Chợ Chiều là một trong những bài thơ tôi cho là rất “khéo” của ông . Chính vì vậy mà tôi thử dừng chân để “ngắm nghía” cái tình ông gửi vào Chợ Chiều .

Chợ Chiều chẳng phải ế chiều

Giản đơn chợ họp về chiều vậy thôi

Đừng lo rau héo cá ôi
Không mua cũng bán nụ cười cho nhau


Chợ Chiều chẳng phải ế  chiều /  Giản đơn chợ họp về chiều vậy thôi”. 
Chợ chiều chẳng phải là hàng hóa bán ế của chợ sáng mà hình thành nên chợ chiều . Vâng , chợ chiều là để cho những người vì điều kiện , hoàn cảnh nào đó không thể tham dự buổi chợ sáng gặp nhau . Hết sức giản đơn nhưng cũng hết sức cô đọng với 2 câu mở đề này cho Chợ Chiều của Nhà thơ Vũ Thiện Khái .

Thế nhưng không hiểu sao khi đọc 2 câu thơ này thì bài hát “Chị Tôi” của Ns Trần Tiến cứ vang vẳng trong tôi .

Nhà tôi trên bến sông có chiếc cầu nhỏ cong cong.

Hàng cau trong nắng trong lá trầu không.

Chị tôi trông dễ thương bán rau chợ Cầu Đông ...
Chị tôi chưa lấy chồng.


Thời con gái lưng ong có bao người hằng mong theo.
Mẹ giục con gái yêu lấy chồng đi.
Chị thương hai đứa em, thương mẹ già buồn đau ....
Chị tôi chưa lấy chồng.


Và cứ thế , cứ thế để một ngày:

Nhiều năm xa cánh xa, tôi trở về làng quê thăm.

Nhìn hàng cau xác xơ lá trầu khô.

Mộ chị tôi bé xinh đứng bên cầu lẻ loi.
Mộ người chưa có chồng.
(Lời bài hát Chị Tôi của nhạc sĩ Trần Tiến)


Tôi có quen biết vài người bạn (chị) có tâm cảnh tựa  như bài hát của Trần Tiến . Có lẽ vì thế mà tôi chẳng thú vị gì khi có ai hát bài hát Chị Tôi của ông trong 1 khung cảnh xô bồ , ồn ào . Chị Tôi , một thân phận buồn nhưng xứng đáng được kính trọng… Một mảnh đời đáng được chia sẻ trong niềm trân trọng .

… Và “Chợ chiều chẳng phải ế chiều” … Tôi đoán rằng tác giả VTK đang viết cho một thân phận . Những người phụ nữ trở thành “gái già” đều vì hoàn cảnh rất riêng . Có khi vì một lời thệ ước , có khi vì gia cảnh , cũng có khi chỉ đơn giản là chữ “duyên” chưa định . Nhưng vấn đề đáng nói ở đây là hình ảnh “chợ” . Ta sẽ tìm lời đáp cho hình ảnh “chợ” qua những khổ thơ tiếp theo .

Đừng lo rau héo cá ôi
Không mua cũng bán nụ cười cho nhau


Vâng , đã chẳng phải “ế” thì cớ gì phải lo “rau héo - cá ôi” . Có những phụ nữ luống “chiều” vẫn nhan sắc , vẫn đức hạnh . Tôi cho rằng tác giả dùng hình ảnh này thật tuyệt qua hình ảnh ẩn dụ qua hình ảnh “rau héo , cá ôi” để hoán dụ về nhan sắc và đức hạnh của những người trong cảnh “chợ chiều” này
”Không mua cũng bán nụ cười cho nhau” 
. Theo tôi đây là một câu mang đậm tính “nhân văn” . Khi đi chợ , được chào mời mua hàng , dù không mua ta cũng nên đáp lại bằng một nụ cười từ chối , chỉ đơn giản vậy thôi mà người bán thấy cũng ấm lòng . Vậy nên với người phụ nữ luống “chiều” như tôi đã đề cập ngay từ đầu bài viết thì câu này là cả một sự chia sẻ cảm thông . Tôi cho rằng qua câu thơ này , nhà thơ VTK đã kín đáo trách những lời gièm pha thiếu tôn trọng người phụ nữ trong cảnh “chợ chiều”.

Dù bạn có là người phụ nữ may mắn đã và đang được cái hạnh phúc đủ đôi đủ đũa ; dù cho bạn không thể là người đàn ông có đủ điều kiện hay tình cảm để chia sẻ sâu sắc cùng người phụ nữ ấy thì cũng xin hãy biết trân trọng , cảm thông bằng ánh nhìn , bằng nụ cười sẻ chia ấm áp . Không hiểu sao tôi lặng đi một chút với cảm xúc bùi ngùi khi đọc hết khổ thơ này . Những ngôn từ thật giản đơn , mộc mạc của tác giả đã chạm vào trái tim tôi . Tôi từng muốn viết gì một điều đó cho người bạn , người chị quen biết của tôi để chia sẻ tâm tình sâu kín của họ nhưng tôi chưa làm được , và tôi hết sức vui mừng , trân trọng bài thơ Chợ Chiều của Nhà thơ Vũ Thiện Khái đã nói hộ giùm tôi. Có lẽ vì vậy mà tôi đồng cảm cùng Chợ Chiều của tác giả VTK .
Trong khổ thơ trên có phải tôi đã chủ quan khi đưa hình ảnh người phụ nữ “luống chiều” vào thơ của tác giả VTK hay không ?  Có lẽ đúng như vậy , mà cũng có lẽ không nên tôi xin đi vào khổ thơ tiếp theo để dễ nhận ra hơn .

Tại người liếc mắt dao cau

Ta ly chưa cụng đã đau chén tình
Rượu quê chính nếp làng mình
Ai đi chẳng đặng chùng chình đợi ai ?

Ôi ! Khổ thơ này tác giả đã bộc bạch hẳn tình cảm của mình với một người phụ nữ . Chữ “ta” cho tôi nhận ra chính tác giả đã xuyến xao với đôi mắt liếc dao cau , chếnh choáng với men tình nồng ngọt như “rượu quê chính nếp” cho nên tự hỏi “Ai đi chẳng đặng chùng chình đợi ai ?

Cũng vì tình cảm đã trao ,“cầm lòng chẳng đặng” nên tác giả lại chia sẻ sâu sắc hơn trong khổ thơ cuối cùng

Hàng gà ngồi lẫn hàng khoai
Rổ ếch giẩu mỏ nguýt dài giỏ cua

Chợ chiều chóng vánh bán mua
Lao xao cho kịp đêm vừa lén buông

Đây là một sự chia sẻ , một sự vỗ về an ủi . Hàng gà ngồi lẫn hàng khoai / Rổ ếch giẩu mỏ nguýt dài giỏ cua .Như từ đầu bài viết tôi đã có nói . Mỗi người một hoàn cảnh , điều kiện rất riêng để đường đời đưa tới phận “gái già” . Điều này tác giả đã thấu cảm với nữ giới nên mới chia sẻ qua hình ảnh “Hàng gà ngồi lẫn hàng khoai” . Vâng , đã đến tuổi này , người phụ nữ dù có vị trí cao hay thấp trong xã hội , sang hay hèn đều có chung những khát vọng và họ cũng đều chịu những “tiếng đời” như nhau . Cũng không ít điều tiếng từ những người cùng là phụ nữ nhưng lại không thiện ý với nhau để “Rổ ếch giẩu mỏ nguýt dài giỏ cua”.

Tác giả đã vừa như chia sẻ , vừa như an ủi và rất cảm thông cùng người phụ nữ “chợ chiều” qua 2 câu kết .

Chợ chiều chóng vánh bán mua

Lao xao cho kịp đêm vừa lén buông


Vâng , đã chiều rồi , mua bán lao xao một chút chứ không so đo kèn cựa nhiều nữa . Không bán được thì qua đêm là vãn chợ .

Câu thơ cuối cùng trong bài “Lao xao cho kịp đêm vừa lén buông” làm tôi vừa chạnh lòng mà lại vừa thú vị cho cách dùng chữ biểu đạt của Nhà thơ VTK . Người ta thường ví nét đẹp của phụ nữ ở tuổi 50 là cái đẹp “chín muồi” , và tôi cho rằng “chín muồi” thật . Vậy nên nó chỉ có còn tươi tắn trong một thời gian rất ngắn ngủi nữa thôi . “Lao xao cho kịp đêm vừa lén buông” , tác giả dùng từ “lao xao” theo tôi là rất đắt , và rồi ông lại cho màn đêm “lén buông”  thì lại thêm đắt . Một câu thơ mà dùng đến hai từ vừa ví von , vừa tế nhị mà cũng vừa đậm chất tự tình như vậy thiệt là hết sức thú vị .

Cũng là phụ nữ và cũng đang ở tuổi về “chiều” , tôi khá ngần ngại khi phân tích từ “lao xao” của tác giả . Nhưng thôi , tôi xin được phép phân tích nó theo cái nhìn khoa học , vì nếu không nói rõ từ này tôi cho rằng tôi đã uổng công viết bài bình này .

Chính từ ”lao xao” này mà xuyên suốt bài thơ tác giả không hề xa rời cảnh “chợ”, và cũng chính từ “lao xao” này tác giả đã đi sâu vào tâm tư , hay nói chính xác hơn theo khoa học là “tâm sinh lý” của người phụ nữ ở tuổi “chớm chiều” . Cái sự “lao xao” ấy phải chăng là những cảm xúc thanh xuân trổi về trong niềm mong muốn yêu và được yêu , cái mong muốn từ nhu cầu được sống một cách bình thường nhất của một con người đích thực sau những hy sinh , ràng buộc mà mình từng trả qua . Cái sự lao xao ấy có phải được thể hiện qua những giận hờn vu vơ như thuở dậy thì , những cái đỏ mặt thẹn thùa ..v..v và v..v…

“Lao xao cho kịp đêm vừa lén buông” câu thơ dường như đắt đến từng con chữ . Tác giả như là nhắn nhủ , như là nhắc nhở , như là hối thúc  “lao xao cho kịp”… Vâng , chỉ là chút ráng vàng trong chiều đầy gió và đêm chẳng mấy chốc sẽ buông rồi kia . Hãy kịp cho những khát vọng của mình , hạnh phúc của đời mình . Tác giả dùng từ “lén” thật ý nhị . Ở độ tuổi này rồi , chắc hẳn chẳng ai muốn phô trương đình đám nữa , từ “lén” ở đây phải chăng nhằm khuyên người phụ nữ ấy hãy đón nhận lấy hạnh phúc của riêng mình , tránh xa miệng lưỡi nhân thế . Tôi cho rằng “Đêm vừa lén buông” vừa mang ý khuyên nhủ đầy tế nhị mà cũng đầy tính tự tình khi “lén” được nằm trong câu “… đêm vừa lén buông” .

Đây là bài thơ mà tác giả mượn hình ảnh “Chợ Chiều” để giải bày suy tư , sự thấu cảm và chia sẻ với người phụ nữ trong thân phận “gái già” . Vậy thì hình ảnh cái “chợ” chính là nói lên tâm tư tình cảm của những người phụ nữ ấy . Dù là tuổi đã luống nhưng vẫn ao ước một tình yêu như bao nhiêu con người trên thế gian này, vẫn mong mỏi có một bờ vai đủ ấm , đủ tin để tựa khi trái gió trở trời , vẫn khát khao một mái ấm gia đình . Vậy thì tìm kiếm điều đó nơi đâu nếu không phải giữa “chợ đời” này ?

ooo 0 ooo


Một bài thơ không dài , với ngôn từ bình dị đến mộc mạc , hình ảnh rất đời thường  nhưng tác giả Vũ Thiện Khái đã khéo léo gửi gắm niềm cảm thông sâu sắc , sự chia sẻ cùng những thân phận “gái già” . Tác giả đã có cái nhìn nhân văn , sự đánh giá cao về cả nhan sắc lẫn đức hạnh của những người phụ nữ “chợ chiều” như vậy .

Đâu đó trong cuộc sống này vẫn có rất nhiều thân phận phụ nữ đáng được trân trọng như thế . Nhất là ở thời chiến tranh và khi đất nước còn quá nghèo . Trong một gia đình đông con ở VN , người chị cả vẫn thường chịu nhiều thiệt thòi mà tình nguyện làm thân phận “gái già” . Một góa phụ đành chịu hy sinh tuổi xuân của mình để nuôi nấng , để trọn vẹn với đứa con vắng cha…
Qua bài thơ này , qua cái tình của tác giả Vũ Thiện Khái trong Chợ Chiều khiến ta mở lòng hơn với họ , với những “Chị Tôi” như trong nhạc phẩm của Ns Trần Tiến .
13/12/2012
Mộc Lan Hoa
(Nguồn) Categories: Bấm vào đây =>  Bình Thơ

1 thg 12, 2012

Máu rồng - loài cây kỳ bí nhất hành tinh


Máu rồng - loài cây kỳ bí nhất hành tinh

VnExpress.net –  Thứ sáu, ngày 08 tháng hai năm 2013
Với hình dạng giống như những chiếc ô khổng lồ và nhựa đỏ như máu, cây máu rồng là một trong những loài thực vật độc đáo nhất trên hành tinh.
 
Cây máu rồng (Dracaena draco) là một loài cây cận nhiệt đới trên quần đảo Socotra của Yemen. Quần đảo này nằm trong Ấn Độ Dương và gần vịnh Aden.
Kiểu sinh trưởng của cây máu rồng rất khác thường. Khi cây còn nhỏ, chúng chỉ có một thân.
Sau khoảng 10 tới 15 năm, thân cây ngừng phát triển và những bông hoa màu trắng có mùi thơm như hoa loa kèn xuất hiện.
Những quả mọng xuất hiện sau khi hoa tàn.
Sau đó những chồi non bật lên và cây bắt đầu phân nhánh.
Mỗi nhánh sinh trưởng khoảng 10 tới 15 năm rồi lai tiếp tục sinh ra những nhánh cấp hai. Sau đó các nhánh cấp hai lại sinh thêm các nhánh cấp ba.
Chúng phải mất tới 10 năm để đạt chiều cao chừng 120 cm. Nhưng sau đó chúng sẽ phát triển nhanh hơn.
Nhựa của cây có màu đỏ như máu, chua và hơi nồng. Vì thế người ta gọi chúng là cây máu rồng.
Nhiều nghiên cứu cho thấy nhựa của cây máu rồng có khả năng bồi bổ cơ thể, tăng cường sức đề kháng, làm lành da, điều trị các vết thương thối rữa.
Người ta còn dùng vỏ cây máu rồng để bào chế mỹ phẩm.
Cây máu rồng đã được ca tụng từ thời La Mã cổ đại và dường như càng ngày chúng càng trở nên hấp dẫn đối với con người.

2 thg 11, 2012

Wind & water

Gió và nước ...
Cho ngày riêng tư này , tự chọn cho mình một nơi xa xa tí để đến ... 
Mà đến bằng tâm tưởng thì xa hay gần có nghĩa gì đâu nhỉ !
 

alt

Em có nghe gió nói gì không ? 
Ừ đến để nghe gió nói , đến để nhìn mặt nước in bóng mái nhà nghiêng ...
Mà mái nhà nghiêng , hổng phải vì lòng mình nhớ đâu đấy !


alt

Gió phiêu bạt đời gió 
Nước mênh mang đời nước
Vậy mà ở nơi này , gió và nước gặp nhau 
Hoà quyện , làm mát rượi cả không gian xung quanh


alt

Rất tinh tế , khen ai đó đã kết hợp được gió và nước trong không gian này , một kết nối dịu dàng ... 
Để thiết kế nên một quán cafe trữ tình đến thế !


alt

Một mình ... 

alt

 
" Đời người đó , có bao lâu , mà hững hờ ... "  
Rong rêu nào phủ lối cho ta ngồi gỡ ...
Cành lá nào xanh mãi cho mình thoáng mơ 


alt

 
 Chiều theo một mong muốn chợt tới, giữ lấy chút ngọt ngào, làm quà tặng cho riêng mình ...
  
    • Lâu rồi ko gặp, ghé thăm bạn nè! Bạn khoẻ ko? alt
      Mới nhìn đúng là giống mùa nước lũ nếu bạn ko giới thiệu thì mình ko biết đó là quán cafe.
      À, cảnh vật hữu tình và lãng mạn quá đó chứ! alt
      Bạn có thể giới thiệu cho mình biết quán cafe này ở đâu ko?
      Chúc bạn tối ấm áp! alt 
      • Violet-KC
        Gió và Nước ở Thủ Dầu Một , do kiến trúc sư Võ Trọng Nghĩa thiết kế , nghe nói nó đã đạt được nhiều giải thưởng về kiến trúc. Đó là một quán cafe đẹp và độc đáo . Mặt nước gần tầm mắt khiến bạn có cảm giác rất gần với nước , cũng như tưởng rằng hồ sâu hơn do màu đen của đá lát đáy hồ .Những ứng dụng khí động học vào công trình đã tận dụng gió và nước thành máy điều hoà tự nhiên . Mình không nhớ điạ chỉ đâu nhưng nó nổi tiếng nên bạn có thể hỏi đường dễ dàng khi đến Thủ dầu Một . alt 
    • LC-Langbiang
      Cả mấy ngày nay Vi ở đâu
      Quê nhà xanh ngắt mấy vồng rau???
      Đạo thơ tí nha!
      • Violet-KC
        Vi vẫn đây mà , buồn tí ti thôi nên hổng thèm online ...
    • phúc như
      thăm Vi, nhiều sức khỏe và luôn vui nhé !alt
      • Violet-KC
        Cảm ơn Phúc Như ! Như cũng vậy nhé !
    • HẠT CÁT
      ÔI! MÌNH NGÓ LẠI NGỠ LÀ ... lụt!alt
      • Violet-KC
        Quán cafe này thiết kế mặt nước ngang tầm với chỗ ngồi của khách , nên rất mát chị ạ ! Đọc xong lời bình của chị ,V nhìn lại hình thì thấy cũng giống lụt thật đấy ! alt
    • binhnguyen
      Nhớ em không hả chị. Bình an luôn chị nhé
      • Violet-KC
        Nhớ chứ ! BN khỏe không ? alt
    • giaolang
    • Đồng Bằng sông Cửu long sống zậy đó cưng !
      • Violet-KC
        Gì vậy phù thuỷ ? Hổng hiểu ? Một lời tiên đoán ? Một cái gì ... ang ác ?
    • giaolang
      Vi bảo mún cho giáo coi cái chi vậy kìa?Mà coi ở đâu hả Vi?alt
      • Violet-KC
        Lỡ rồi thì G xem đỡ gió và nước , cảm đỡ ... mái nhà nghiêng đi!
    • giaolang
      gió và nước kết hợp, như anh và em vậy!alt
      • Violet-KC
        Quán cafe này đã khéo léo kết hợp gió và nước để tạo ra một không gian rộng thoáng , mát lạnh thay cho máy điều hoà nhiệt độ đó G .
        Mà hổng có ..."như anh và em vậy" ... đâu !
    • phúc như
      Vi đã có vào quán café gió và nước nầy chưa ?alt
      • Violet-KC
        Như chắc là vào quán Gió và Nước này rồi phải không ? Quán này những năm trước rất nổi tiếng . Không biết bây giờ ra sao ? Hình tự chụp bằng phone đó Như à !
    • Ủa , hổng ngồi lại uống cafe với Vi hả ?
    • Hông ngồi. Hông uống cà phê. Giận rùi. Cười! Nói đùa Vi vậy chứ để cho Vi thả hồn vào nhạc, vào Gió, và nước. Để Vi lan man chứ N ngồi bên thỏ thẻ miết thì Vi bực mình mất.Có những lúc ta muốn ở một mình mà.
    • Violet-KC
      Hổng phải đâu ! "Một mình !" Ý là một câu cảm thán ấy , ý là than vì : Sao hổng có thêm mình nào hết vậy cà ấy ! Có những lúc ta muốn có ... hơn một mình ...
    • LC-Langbiang
      Mơ trăng sao đưa đến bên người.
    • Violet-KC
      Lc đến ngồi với V đi , một mình buồn qúa nè , hổng mơ trăng , mơ sao , mình say cafe với ...văn thơ vậy !
    • Say cà phê hả? Trời! N thì chưa say nhưng bị nó cào cho đau dạ dày miết mà cũng không bỏ được nè! Không uống là giống dân nghiện ý.
    • tặng cho giáo mí! hihi...alt
      • Violet-KC
        Thiệt ra Vi tìm mà hổng thấy chút ngọt ngào nào hết Giáo ơi , lấy gì tặng cho Giáo đây ?