24 thg 3, 2013

Dạ khúc tình


Dạ khúc tình
Violet-KC viết   3/tháng10/2012 



Một đêm khó ngủ ...
Tình cờ nghe một bài hát có câu mở đầu thật da diết :
" Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy ..."
Lơ đãng khoác cho mình chiếc áo tình ... Để hòa cùng những cảm xúc của cô gái trong bài hát , để mà nghe dâng tràn những cảm xúc kỳ lạ ...

Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy ...
Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối
Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành
Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng...



alt


       Mở đầu bằng những cái cần rất mông lung , rất con gái , cần một đêm trắng , một chút nắng , chẳng gì bâng quơ hơn ... Nhắm mắt , quanh cô gái là màn đêm , là bóng tối ? Cô cần thêm chút nắng rọi cho thấu đêm đen ? Để nhìn cho vừa với bóng tối ? Cô thèm chút nắng để sưởi ấm tâm tư , xoa cho dịu đi nỗi cô đơn hoang hoải đến trong từng đêm vắng ? Cô cần một lời anh hỏi han cho giấc ngủ trưa yên lành ? Cấp độ cần cứ ngày một tăng dần : cần... , cần thêm ..., cần thêm ... Có những trống vắng , có những lo lắng để cho con người trong những khoảnh khắc chênh chao nhận ra mình cần đến rất nhiều thứ đơn giản , một sự quan tâm , một lời hỏi han , một sự sẻ chia ... Ừ , cấp độ cứ tăng dần ... Có một muốn được hai . Đã thêm rồi , đòi thêm nữa... Nghe hết bài hát , chỉ nhận ra giọng ca Hiền Thục thật tha thiết , chẳng biết tên bài hát , chẳng biết tác giả là ai ... Tác giả là ai ? Những lời hẹn ... như cuối cùng là sao ? Lần hẹn đầu , lần thứ hai , thứ ba ... và lần cuối ! ...Rồi thêm những lần hẹn như cuối cùng. Chừng như có chút gì đó tiếc nuối , phải chăng cô muốn nối dài thêm những lần hẹn cho dù đã biết đó là lần hẹn cuối ? Con người vốn tham lam , nhất là trong lúc yêu , thật khó mà nói đến điểm dừng , nên cứ còn hoài những lần hẹn sau lần cuối ? Thôi bóng gió xa xôi , những ý muốn của cô gái đã dần dần lộ rõ hơn . Hay bởi vì từ cái lần tưởng là cuối ấy trở về sau , người ta bỗng phát hiện ra mình còn cần nhiều thứ cụ thể thêm nữa ? Cần tay níu , cần môi nóng , và cần cả con người , cần cho những lúc chênh chao , cho những khi yếu đuối , những lúc lo sợ ?


alt


       Tự dưng bị cuốn vào bài hát thật tình chỉ vì nghe lờng mình đang đầy ! Uhm , lòng mình đầy , quả thật không phải vì người ! Lòng mình đầy vì cuộc sống bề bộn và bận rộn , vì biết bao điều khó dễ xung quanh ! Ơi cái vòng xoáy của cuộc sống , nó cuốn ta xoay vòng , mê mải ... Lan man với những đầy vơi lòng mình , mới nghe thèm một chút nắng ấm. Thế rồi , dù biết là không nên , ta cứ nhận sự quan tâm từ người để trút cho vơi lòng mình.
       Lơ lửng trong tâm cảm ký ức về một buổi tối cuối cùng ...Trời dần khuya ... đường phố vắng dần . Chỉ vào những phút cuối cùng mới biết quý những giây phút có nhau thì phải ? Một cảm giác nuối tiếc , vừa vơi lại vừa đầy , vừa ngọt lại vừa đắng , như ly cafe người ta uống khi lòng đang nghiêng ... Vẫn còn tần ngần với những phút cuối cùng :

Chỉ một nụ môi thôi
Mà em nhớ
Hơi ấm lùa tóc rối
Khó lòng quên ...



alt

       Con trăng giữa mùa thu cô đơn và hoang lạnh khiến ta tự hỏi coi mình có cần nhiều đến thế không ! Chỉ có một thứ còn phân vân , vì không biết mình cần thêm yêu , hay cần ... thôi biết yêu ? Thêm hay thôi ? Vừa muốn thêm vào , lại tự nhắc mình thôi đi trong một cảm nhận rất mong manh ? Lạ thế , mâu thuẫn thế ? Và chút đắn đo ấy mãi vẫn còn được đặt lên bàn cân , lúc nghiêng bên này , lúc ngả bên kia , cứ mãi thế ! Tự dưng bị lôi cuốn bởi những ca từ , mới mày mò lục Youtube gõ lời bài hát , tìm tên tác giả . Là Quốc Bảo sao ? "Con trăng rất già mà còn hào hoa , con sông rất già mà tuôn lượt là !" Tác giả không xa lạ ! Dạ khúc , không phải là lần đầu tiên ta nghe bài hát này , chỉ có thể là lần đầu tiên ... cảm được bài hát ! Chỉ có thể là lần đầu tiên thử khoác vào mình một chiếc áo tình . Áo không vừa , nhưng hãy cứ một lần thử  hỏi xem mình có ... "cần môi nóng để thấy lòng còn ấm cúng" ? Cứ thử một lần hỏi lòng mình xem nhé ! Cái điệp khúc "cần" và "cần" , trong cái cấp độ cần cứ tăng dần ấy , chỉ một chữ niú thôi , cũng đã thấy hết những vướng viú của cả một cuộc tình !

Cần tay níu để thấy anh còn gần
Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng
Cần thêm anh, cần thêm cho những khi em lo sợ
Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu.

      Khoác vào chiếc áo tình , tự dưng cũng thấy nao lòng cho những thứ quá xa xôi , tự dưng cũng nghe ... tình dậy sóng xôn xao ... Để như đồng cảm với cái khao khát được yêu thương " Đã cần thế, thương thật rồi ! " Gom nhiều lý do chỉ để dẫn đến một lời khẳng định , rằng em cần anh đến thế là vì em đã yêu anh thật rồi ... Một tình yêu sâu sắc , cùng với những mong ước giản đơn !

Đã cần thế, thương thật rồi
Vẫn như anh còn xa rất xa
Vì đã vùi hết những ước mơ dịu ngọt
Em thêm cần anh đến muôn lần.

alt

       Nghe cô gái trút hết nỗi lòng , sâu lắng mà vẫn rất nhẹ nhàng , chẳng hiểu tại sao lại nghĩ đến một tình yêu chông chênh ? Dường như có một chút ám ảnh , những gắn kết của tình yêu này có vẻ hời hợt quá , sao cô lại đem vùi hết những ước mơ dịu ngọt vào một nơi xa ... rất xa ? Mơ mơ hồ hồ bàn tay trao nhau , cứ xa xôi thế , hồ như mọi thứ chỉ là mong muốn mà thôi ! Dường như chính Hiền Thục cũng tự hòa mình vào tâm trạng của cô gái . Giọng hát của cô cũng cháy lên nỗi khát khao , cho khúc mê tình đăm đắm ... Cho nỗi lo sợ mất mát chính cái thứ chưa phải của mình ...Cho nên những ca từ nghe rất tâm trạng , rất nao lòng , rất thiết tha " Em thêm cần anh đến muôn lần. " Giọng Hiền Thục chùng xuống , cô đã thành công trong câu hát này. Dẫu ta không cần đến thế , nghe mà cũng muốn chùng lòng ...

      Khoác vào mình chiếc áo tình , mượn lời cho những yêu thương . Chơi vơi trong những lao xao , dù không hy vọng vẫn không thôi ước ao ... Lời ước đơn giản mà thật nồng nàn , nối thêm yêu thương vào với nhau , nối em vào anh bằng chiếc hôn nồng ... Những khát khao cháy bỏng , những mong mỏi động lòng ! Cô gái trong bài hát chấp nhận cả sóng gió , chỉ cần tình vẫn nồng ... Cô đã yêu , yêu hết lòng !

Thế tình nhé, xin về gần
Nối thêm yêu thương vào với nhau
Tình có dậy sóng vẫn cứ xin tình nồng
Nối em vào anh chiếc hôn nồng.


alt

      Thật ra chỉ là những ước mơ tình , những ước mơ xa xôi ... Lời của Dạ Khúc không chút gọt giũa , chẳng cầu kỳ , đơn giản là thế , nhưng thực tế lại là những lời chẳng dễ nói ra , không dễ dàng để thừa nhận mình cần ... E dè , đỏng đảnh hay kiêu hãnh ? Ngại ngùng hay quá tự trọng ? Để rồi chỉ còn lại những mảng màu sáng tối , những vụn vỡ tâm cảm , những mong muốn bị ép nhàu , con người còn lại gì khi sống mà không biết khao khát thực hiện ?

       Nếu có một cơ duyên để tình về gần - xin hãy trân trọng nhé - từng khoảnh khắc nhỏ nhoi ...
Lắng lòng nhé , để bắt đầu bằng một câu hỏi , tự mình hỏi mình , ta có cần nhau không ?
Và biết đâu , kết thúc sẽ là nối thêm yêu thương vào với nhau , nối em vào anh - chiếc hôn nồng ...

alt


6 nhận xét:

  1. Bữa ni nghe lại Dạ khúc cùng Vi nè! Sao? Bữa ni cân bằng lại chưa?

    Trả lờiXóa
  2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  3. Vi đi chơi rùi hả? Đi Thái dzìa chưa dzậy?

    Trả lờiXóa
  4. Vi về rùi mà hổng chịu viết. Qua lại mãi mỏi mòn rùi nè!

    Trả lờiXóa
  5. Vi bình an không? Lâu rồi Thư mới đi lang thang thăm mọi người mà Vi mất tăm. Bình an nhé.

    Trả lờiXóa
  6. Xin lỗi Giáo , LC , và Anh Thư . Vi mất tăm , bỏ nhà hoang lạnh nè , bữa nay mới trả lời các bạn nè. Cho Vi cười trừ nha Thư ! Lại phá hư cái nền của blog nữa , chán ghê !

    Trả lờiXóa