Buông rơi chiều
Phố núi đổi mầu sâm sẫm
Cái lạnh se da cho môi má thêm hồng
Vị rượu ấm nồng
Giữa mầu cafe nâu thẫm
Thoáng trầm ngâm
Điểm qua từng vết thăng trầm
Khi chợ chiều dần nghiêng vào tối
Mới khẽ khàng nhặt vội
Chút đầy vơi...
Phù du ơi
Cuộc đời ta mà chẳng của ta
Ảo diệu vô thường nào ai thấu
Nhoi nhói lòng đau
Day dứt tiếng mưa đêm
Chút dịu êm
Tan loãng giữa ngàn mây
Ta chẳng biết để quên gì nơi ấy
Chỉ tiếc thầm
Một hơi ấm miên man
Phố lạ quen
Còn chưa kịp thay mầu
Sâm sẫm nâu
Nồng nàn vương hương cũ
Vệt cafe loang mãi tới xa sau ...
KC viết
June 10 /2014